Wednesday, March 10, 2010

Du lịch Ấn Độ phần 3: Varanasi

Đi xe lửa từ Gaya đến Varanasi và thăm sông Hằng.

Chúng tôi đến ga xe lửa Gaya gần nửa đêm, anh tài xế giúp chúng tôi tìm chổ chờ tàu đi Varanasi. Cả sân ga đầy người nằm không chổ đi, mọi người quấn kính trong chăn vì trời lạnh, nằm chen nhau như xếp cá mòi! Chắc đây là những người không nhà đến ngủ tạm ở đây, vì không thấy ai có vẻ chờ tàu đến cả. Ngòai những người nằm ngủ, còn rất đông người chờ tàu đứng, ngồi dọc theo đường rầy. Anh tài xế dắt chúng tôi lên tầng trên của nhà ga để ngồi chờ với một số người ngọai quốc khác (có vẻ là sinh viên Hàn Quốc). Không có người Ấn nào được lên đây chờ hoặc nằm ngủ. Không có băng ghế nào ở đây cả, chúng tôi đành ngồi bệt xuống sàn nhà, dựa vào tường để ngồi chờ.

Đến gần giờ tàu chạy (1 giờ sáng), chúng tôi xuống đường rầy số 1 để chờ xe lửa đi Varanasi. Đã hơn 1:00 giờ, vẫn chưa thấy xe lửa đến, hỏi ra mới biết là tàu đến trể! Đến gần 2 giờ sáng, mọi người ùn ùn chạy sang đường rầy số 2. Hỏi thăm một hành khách biết tiếng Anh, chúng tôi mới biết là tàu đi Varanasi đổi sang đường số 2! Ở nhà ga có 1 hệ thống phát thanh báo các tin tức nầy bằng tiếng Ấn và tiếng Anh, nhưng vì đứng xa loa phóng thanh và quá ồn nên chúng tôi không nghe gì cả. Chúng tôi vừa sách vali vừa chạy sang đến đường số 2, thì tàu vừa đến. May mắn, chúng tôi sau cùng cũng lên được đúng toa xe của mình! Bây giờ phải ráng ngủ ngay vì còn 4 giờ nửa là tới Varanasi rồi.
Khỏang hơn 6 giờ sáng là tàu đến Varanasi. Varanasi là một thành phố khá to của Ấn, nên nhà ga cũng rất rộng. May mắn là vừa xuống tàu, đã có Thầy Tường Quang ra đón. Thầy Tường Quang đang lo xây một ngôi chùa VN đầu tiên tại Sarnath (cách Varanasi 12 km), nơi Đức Phật giảng Phật Pháp đầu tiên cho 5 người bạn cũng là 5 đệ tử đầu tiên của Ngài (Kinh Chuyển Pháp Luân).
Thầy TQ đã chờ chúng tôi từ 5 giờ sáng, Thầy còn bảo là đã mướn xe từ tối qua, vì phải đi ra ga sớm, nên Thầy đã bảo tài xế mang xe đến chùa ngủ từ tối hôm trước! Thật chưa có ai tử tế với người lạ như Thầy, vì Thầy chưa biết chúng tôi là ai  (chúng tôi được người quen ở Tòa ĐS VN ở New Delhi giới thiệu trước). Thầy TQ cho xe đi ra sông Hằng ngay để chúng tôi kịp đi thuyền và ngắm mặt trời mọc trên sông Hằng.
Varanasi là một trong những những thánh địa của người Ấn. Thành phố có hơn 3 triệu dân (2001), nhưng hàng năm có hơn triệu người Ấn và du khách ngọai quốc đến viếng. Những người theo Ấn Giáo (Hindu) tin tưởng rằng tắm sông Hằng sẻ rửa được tội lổi của họ. Họ còn tin rằng chết ở sông Hằng sẻ giúp linh hồn họ thóat cảnh luân hồi, vì vậy rất nhiều người theo Ấn Giáo đã đến đây chờ chết và đốt xác vất xuống sông Hằng.
Chúng tôi may mắn đến sông Hằng trước khi mặt trời mọc vào một ngày không sương mù. Mặt trời mọc trên sông Hằng thật đẹp và thơ mộng.

Mời các bạn vào trang web Ganges River để xem hình ảnh sông Hằng.
Sau hơn một giờ dạo chơi trên sông Hằng, chúng tôi được Thầy TQ đưa đi thăm vườn Lộc Uyển, tháp Chuyển Pháp Luân ở Sarnath. Hai anh tài xế người Ấn chạy xe thật khủng khiếp, đường hẹp và đầy xe, người đi bộ, mà các tài xế nầy chạy như trên xa lộ không người! Tài xế taxi ở Hà Nội, Sài Gòn chạy nhanh, nhưng không bằng một phần của 2 tài xế Ấn nầy. May mà không tai nạn nào xảy ra.
Sau khi thăm vườn Lộc Uyển và Tháp Chuyển Pháp Luân, Thầy đưa chúng tôi về chùa Đại Lộc, ngôi chùa Thầy đang xây. Chúng tôi ăn trưa và chiều với Thầy ở đây, thức ăn đạm bạc nhưng rất ngon và đầy tình người. Thầy TQ gốc người Thủ Đức, đã du học ở Ấn 10 năm, sau khi về VN ở 1 năm, Thầy quyết định trở lại Sarnath để xây chùa. Ở Sarnath đã có nhiều chùa Phật của các xứ khác như Tích Lan, Tây Tạng, Thái..., nhưng chưa có chùa VN. Bạn nào muốn biết rỏ tình trạng xây cất chùa Đại Lộc xin vào website Phật Giáo Nguyên Thủy.

No comments:

Post a Comment